Mon -Fri 09:00-18:00

+11 3216549870

zenchinese

The story of Qin Hui and Yue Fei

The story of Qin Hui and Yue Fei isn’t just a tragic chapter in Chinese history; it’s an eternal test of morality and human integrity, crystallizing profound lessons about loyalty versus betrayal, and justice versus crime. The stark opposition between these two figures has become a symbol of the struggle between good and evil in the Chinese psyche for millennia.

Yue Fei: The Embodiment of Loyalty and the Aspiration for National Restoration
Yue Fei (1103 – 1142) was an exceptionally brilliant general during the Southern Song Dynasty. He was renowned not only for his outstanding military prowess, leading glorious victories against the invading Jin army, but also for his absolute loyalty to the imperial court and his ardent desire to reclaim lost territories. His famous declaration, “Return Our Rivers and Mountains” (还我河山 – Huán wǒ héshān), became his lifelong slogan and aspiration.
Yue Fei lived an exemplary life, always prioritizing national interests. He was beloved by the people, respected by his soldiers, and even feared by his enemies. His unwavering loyalty was deeply etched into the “Serve the country with utmost loyalty” tattoo on his back, famously inked by his mother. Yue Fei represents the ideal heroic figure in Chinese culture: talented, brave, incorruptible, and devoted.

Qin Hui: The Incarnation of Treachery and Corruption
In stark contrast to Yue Fei, Qin Hui (1091 – 1155) was a powerful chancellor under Emperor Gaozong of the Southern Song. Although initially a man of patriotic fervor, after being captured by the Jin army and later released, Qin Hui gradually became a blind advocate for peace, even colluding with the enemy.
He represented the pro-peace faction within the court, relentlessly obstructing Yue Fei’s efforts to resist the Jin. The pinnacle of his villainy was when Qin Hui, along with his wife Lady Wang, falsely accused Yue Fei and his son Yue Yun of “treason,” leading to the unjust execution of the esteemed general at the age of 39 in the Dali Temple prison. When Han Shizhong (another famous general) demanded proof, Qin Hui simply retorted: “Might have had something” (莫须有 – Mò xū yǒu), a phrase that has since become an eternal indictment of his cruelty and irrationality.

A Test of History and Chinese Morality
The contrasting fates of Yue Fei and Qin Hui have become a costly historical lesson and a severe test of Chinese morality.
Clear Distinction Between Good and Evil: Chinese history and folklore have delivered an uncompromising judgment. Yue Fei is revered as a Martial Saint (武圣 – Wǔshèng), worshipped in many places, with his majestic statues standing tall. Meanwhile, Qin Hui and his wife were cast in iron, perpetually kneeling before Yue Fei’s tomb at West Lake (Hangzhou), forever subjected to the scorn and curses of posterity. Perhaps no traitor in Chinese history has endured such severe and prolonged condemnation from the people. The statues of Qin Hui have been repeatedly vandalized and had to be recast dozens of times, illustrating the unending public indignation.
The Value of Loyalty and Filial Piety: Yue Fei’s story deeply reinforces the values of serving the emperor and loving the country (忠君爱国 – zhōng jūn àiguó) and filial piety and righteousness (孝义 – xiàoyì), exemplified by his mother’s education. It firmly embeds the belief that, regardless of circumstances, loyalty and integrity are the most noble virtues.
Lessons on Power and Corruption: Qin Hui serves as a chilling testament to how power and fear can corrupt an individual, leading to cruel actions and the betrayal of national interests.
The Idiom “Dong Chuang Shi Fa” (东窗事发): The Yue Fei case also gave rise to this idiom, meaning “the affair at the East Window came to light.” It originated from Qin Hui and his wife Lady Wang frequently plotting against Yue Fei by the East Window, and later, Qin Hui’s own servant exposed his crimes. This idiom is used to signify that evil plots are exposed, and crimes are brought to light.
Qin Hui and Yue Fei, two individuals at opposite ends of the moral spectrum, together created a tragic yet heroic chapter in history. Their story is not merely a record of the past but an eternal reminder of the importance of loyalty, justice, and the consequences of betrayal, resonating deeply within the soul of every Chinese person and indeed, all humanity.
Would you like to explore any specific aspect of this story further?

https://commons.wikimedia.org/wiki/File:Yue_Fei_statue_(West_Lake)_1_2016_January.jpg
https://en.wikipedia.org/wiki/Yue_Fei
https://www.reddit.com/r/Damnthatsinteresting/comments/17powyk/in_china_statue_of_qin_hui_a_corrupt_politician/
https://bitterwinter.org/burning-effigies-american-academic-miles-yu/
https://www.reddit.com/r/Sino/comments/buqfag/yue_fei_gets_a_huawei_tattoo/
https://books.openedition.org/pressesinalco/45619
https://en.wikipedia.org/wiki/Qin_Hui

Chuyện về Tần Cối và Nhạc Phi không chỉ là một trang bi kịch trong lịch sử Trung Quốc mà còn là một phép thử vĩnh cửu của đạo lý và lòng người, đúc kết nên những bài học sâu sắc về trung – nịnh, công – tội. Mối quan hệ đối lập giữa hai nhân vật này đã trở thành biểu tượng cho sự đấu tranh giữa cái Thiện và cái Ác trong tâm thức người Trung Hoa qua hàng ngàn năm.

Nhạc Phi: Biểu Tượng Của Lòng Trung Nghĩa Và Khát Vọng Phục Quốc
Nhạc Phi (1103 – 1142) là một danh tướng kiệt xuất dưới thời Nam Tống. Ông được biết đến không chỉ bởi tài thao lược quân sự xuất chúng, với những chiến thắng oanh liệt chống lại quân Kim xâm lược, mà còn bởi lòng trung thành tuyệt đối với triều đình và khát vọng mãnh liệt muốn thu phục lại giang sơn đã mất. Câu nói nổi tiếng “Hoàn ngã hà sơn” (Trả lại núi sông cho ta) đã trở thành khẩu hiệu và chí nguyện cả đời của ông.
Nhạc Phi sống một cuộc đời mẫu mực, luôn đặt lợi ích quốc gia lên trên hết. Ông được dân chúng yêu mến, binh lính kính trọng, và cả kẻ thù cũng phải khiếp sợ. Lòng trung thành của ông được khắc sâu ngay từ hình xăm “Tận trung báo quốc” trên lưng do mẹ ông xăm. Nhạc Phi đại diện cho hình mẫu người anh hùng lý tưởng trong văn hóa Trung Hoa: tài năng, dũng cảm, thanh liêm và tận tụy.

Tần Cối: Hiện Thân Của Sự Gian Ác Và Phản Bội
Trái ngược hoàn toàn với Nhạc Phi, Tần Cối (1091 – 1155) là một tể tướng quyền thần dưới thời Tống Cao Tông. Dù ban đầu cũng từng là người có nhiệt huyết, nhưng sau khi bị quân Kim bắt làm tù binh và được thả về, Tần Cối dần trở thành kẻ chủ hòa mù quáng, thậm chí thông đồng với giặc.
Ông ta đại diện cho phe chủ hòa trong triều đình, không ngừng cản trở công cuộc kháng Kim của Nhạc Phi. Đỉnh điểm của tội ác là việc Tần Cối, cùng với vợ là Vương thị, đã vu cáo oan cho Nhạc Phi và con trai Nhạc Vân tội “mưu phản”, dẫn đến cái chết oan uổng của vị danh tướng ở tuổi 39 tại nhà ngục Đại Lý tự. Khi Hàn Thế Trung (một danh tướng khác) hỏi bằng chứng, Tần Cối chỉ đáp gọn lỏn: “Mạc tu hữu” (Không cần có). Câu nói này đã trở thành lời tố cáo vĩnh viễn sự độc ác và phi lý của ông ta.

Phép Thử Của Lịch Sử Và Đạo Lý Người Trung Hoa
Số phận đối lập của Nhạc Phi và Tần Cối đã trở thành một bài học lịch sử đắt giá và một phép thử khắc nghiệt về đạo lý người Trung Hoa.
Sự phân biệt thiện – ác rõ ràng: Lịch sử và dân gian Trung Quốc đã có một sự phán xét không khoan nhượng. Nhạc Phi được tôn vinh là Võ Thánh, được thờ cúng ở nhiều nơi, tượng ông uy nghi lẫm liệt. Trong khi đó, Tần Cối và vợ lại bị đúc tượng bằng gang, quỳ gối trước mộ Nhạc Phi ở Tây Hồ (Hàng Châu), mãi mãi chịu sự phỉ nhổ, nguyền rủa của hậu thế. Có lẽ không có kẻ phản bội nào trong lịch sử Trung Quốc lại phải chịu sự trừng phạt nặng nề và kéo dài như vậy từ lòng dân. Những bức tượng Tần Cối đã bị người dân phá hỏng và phải đúc lại hàng chục lần, cho thấy sự căm phẫn không nguôi.
Giá trị của Trung – Hiếu: Câu chuyện Nhạc Phi củng cố sâu sắc các giá trị trung quân ái quốc (trung thành với vua và yêu nước), hiếu nghĩa (được thể hiện qua sự giáo dục của mẹ Nhạc Phi). Nó khắc sâu niềm tin rằng dù trong hoàn cảnh nào, lòng trung thành và chính trực vẫn là phẩm chất cao quý nhất.
Bài học về quyền lực và sự tha hóa: Tần Cối là minh chứng cho việc quyền lực và nỗi sợ hãi có thể làm tha hóa một con người, dẫn đến hành động tàn ác và bán đứng lợi ích dân tộc.
Thành ngữ “Đông Song Sự Phát” (东窗事发): Vụ án Nhạc Phi còn sản sinh ra thành ngữ này, nghĩa là “việc ở cửa sổ phía Đông đã bại lộ”. Nó bắt nguồn từ việc Tần Cối cùng vợ Vương thị thường bàn mưu tính kế hãm hại Nhạc Phi bên cửa sổ phía Đông, và sau này chính người hầu của Tần Cối đã tố cáo tội ác của ông ta. Thành ngữ này dùng để chỉ việc âm mưu xấu xa bị bại lộ, tội ác bị phơi bày.
Tần Cối và Nhạc Phi, hai con người ở hai thái cực đối lập, đã cùng nhau tạo nên một chương bi hùng trong lịch sử. Câu chuyện của họ không chỉ là một bản ghi chép về quá khứ mà còn là một lời nhắc nhở vĩnh viễn về tầm quan trọng của lòng trung nghĩa, sự công bằng và hậu quả của những hành động phản bội trong tâm hồn mỗi người Trung Hoa và toàn nhân loại.

Categories

Tags

Leave a Reply